That Time of Year

Ngôi sao không hiệu lựcNgôi sao không hiệu lựcNgôi sao không hiệu lựcNgôi sao không hiệu lựcNgôi sao không hiệu lực
 

 

That time of year thou may’st in me behold
When yellow leaves, or none, or few, do hang
Upon those boughs which shake against the cold—
Bare ruin’d choirs where late the sweet birds sang.

In me thou see’st the twilight of such day
As after Sunset fadeth in the West,
Which by and by black night doth take away,
Death’s second self, that seals up all in rest.

In me thou see’st the glowing of such fire
That on the ashes of his youth doth lie,
As the death-bed whereon it must expire,
Consumed with that which it was nourish’d by.

This thou perceiv’st, which makes thy love more strong
To love that well which thou must leave ere long.

William Shakespeare (Sonnet viii)

 

Thời gian ấy
 
Thời gian ấy bên anh, em còn nhớ ?
Chút lá vàng lay lắt bám cành nghiêng
Cây trơ trụi rùng mình trong giá buốt
Muộn màng ca, chim cất tiếng ngoan hiền

Hoàng hôn phủ chiều tà, em lặng ngắm
Phía trời Tây lịm tắt ánh dương mờ
Đêm đen đến lấy đi rồi vụt biến
Bủa trùng vây cái chết đến không ngờ

Đốm lửa cháy bập bùng, em có thấy
Trên tro tàn liệm kín tuổi thanh xuân
Giây phút cuối cho một lần phải đến
Dấu tin yêu ấp ủ héo hon dần

Rồi cảm nhận tình yêu luôn vững mạnh
Mãi yêu nhau như thế chớ ngại ngần

Vương Ngọc Long phỏng dịch

{module 26}

 

Những bài mới đăng

Mùa Thu Lá Bay